Tháng 5, cái mùa chênh chao với chút gió xuân ít ỏi còn xót cũng ánh nắng vàng tươm của ngày hạ.
Tháng 5 ôm ấp những niềm mơ, những chuỗi ngày hoang mang.
Tháng 5 là những này ăm ắp nỗi niềm da diết từ trong sâu thẳm tâm hồn. Chút nhớ thương ngày thanh xuân dần trôi đi theo từng trang giấy, chút chênh vênh trên từ bước chân và cả khoảng trời mơ thăm thẳm.
Chào em cô gái của tháng 5,
Vương chút hồn mơ nơi cuối trời.
Đôi chút ngây ngô cùng vụng dại,
Em gởi mộng vỡ vào mây tan.
Tháng 5 với mong – nhớ – thương và cũng lắm nỗi buồn không tên. Chuyện vui, chuyện buồn đến rồi đi cùng tháng ngày…cứ thếqua.
‘Bất cứ điều gì xảy ra thì đó chính là điều nên xảy ra’. Sẽ ổn thôi, em vẫn là chính em, ngày vẫn tươi và nắng vẫn ở trên đầu.
Hẹn gặp lại nhé tháng 5.
Viết cho cô gái tháng 5
Bằng tất cả nỗi niềm, thương em