Nếu một mai ta dừng săn sóc
Thôi thương yêu, chẳng thiết quan tâm
Cũng là lúc ta để người cất bước
Để nơi đây ta nhặt nỗi lòng này
Nếu một mai lòng này trầm mặc
Chả còn tha thiết câu nói cười
Chỉ im lặng ta-người không nói,
Thôi đành xa ngày cũ chuyện xưa.
Nếu một mai không còn thân thuộc
Xin đừng vang câu nói ‘ĐÃ TỪNG’.
Bước cùng nhau ta người chẳng đặng
Xót xa thêm lời gợi khoảng trời xa…
Từ dạo trước chẳng hiểu vì sao lại ngừng những việc chính mình hay làm, ngồi những quán thân thân, ghé mấy nơi quen thuộc.
Thôi thì, bắt đầu lại hen. Làm những gì mình nghĩ, đi những nơi mình thích, thử những thứ mình mong. Bận rộn đôi phút, vui vẻ hơn chút. :”> Come back, why don’t?
Đà Nẵng, 5.6.2018